Download, Full Software, Ebook, ASP.NET, C#, JQuery, HML5, Devexpress, Source Code
Saturday, June 11, 2011
Thành phố buồn
Thành phố nào, nhớ không em?
Nơi chúng mình tìm phút êm đềm
Thành phố nào vừa đi đã mỏi
Đường quanh co quyện gốc thông già
Chiều đan tay nghe nắng chan hòa
Nắng hôn nhẹ làm hồng môi em
Mắt em buồn trong sương chiều ..
Anh thấy đẹp hơn ...
PN: Một sáng nào, nhớ không anh
Ngày Chúa Nhật ngày của riêng mình..
Thành phố buồn, nằm nghe khói tỏa
Người lưa thưa chìm dưới sương mù
Quỳ bên nhau trong góc giáo đường
Tiếng kinh cầu đẹp mộng yêu đương.
Chúa thương tình sẽ cho mình .. mãi mãi gần ... nhau.
Rồi từ đó vì cách xa, duyên tình thêm nhạt nhòa
Rồi từ đó chốn phong ba, em làm dâu nhà người
Âm thầm, anh tiếc thương đời
Đau buồn, em khóc chia phôi
Anh về gom góp kỷ niệm tìm quên
Thành phố buồn lắm tơ vương,
cơn gió chiều lạnh buốt tâm hồn
Và con đường ngày xưa lá đổ,
giờ không em sỏi đá u buồn
Giờ không em hoang vắng phố phường
Tiếng chuông chiều chầm chậm thê lương
Tiễn đưa người, quên núi đồi, quên cả tình yêu...
___________________________________________________________
Đêm nay lại khó ngủ quá...
Cảm giác...Cứ những ngày cuối tuần là lại vậy.........
Chẳng biết vì sao........
Vì lòng mình vẫn còn nhưng băn khoăn, lo lắng.......
Hay tại vì uống quá nhiều cafe...trong ngày hôm nay..........
Dù là lý do gì...đi nữa..thì điều cuối cùng là vẫn không ngủ được.......
Và không ngủ được lại uống cafe và đeo phôn....nghe nhạc.......
Hôm nay nghe nhạc của ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng....Đã từ lâu lắm rồi không nghe ca sĩ này hát...
Vì giọng của ca sĩ này không như trước...Đang tâm trạng nên khí thấy trong album " Qua Cơn Mê" có bài Thành Phố Buồn..vậy là mở....nghẹ...Nghe và tìm thấy hình ảnh của mình đâu đó trong bài hát này...
Mặc dù hình ảnh bài hát theo như cảm nhận thì đó là hình ảnh của những năm chiến tranh, của thành phố Đà Lạt...Cũng có thể là mộ thành phố nào đó trên đất nước Việt hay một nơi nào đó trên thế giới...
Cũng không rõ nữa...Nhưng chỉ cảm thấy tâm trạng của bản thân nó cũng vậy......
Nghe Vậy là lại mắc cái bệnh...LẬP DỊ...là cứ bài hát nào phù hợp với tâm trạng là lại nghe đi nghe lại...không thể đếm được bao nhiêu lần nữa....
Con đường kỉ niệm vẫn nằm đó, hình bóng em vẫn đầy ấp không gian và nỗi nhớ trong tôi vẫn mãi dâng tràn nhưng sao giờ đây, con đường kỉ niệm trong tôi bỗng trở nên xa lạ quá. ừ, mà cũng đúng thôi, đường chẳng của riêng hai chúng mình nên khi vắng em đường đã “thay tên” mất rồi còn đâu. Có cảm giác như bước chân mình đang lạc lối, cảm giác như bước chân mình đã mệt mỏi, tôi bước đi với sự hụt hẫng và trống vắng trong lòng…
Sưu tầm
Tags:
Âm nhạc
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment