Tôi viết văn rất dở nhưng 1 phần nào đó khi nghe nhạc Trịnh tôi muốn được cảm nhận nó và trong tôi chỉ hát mãi câu " Ngày mai em đi......".
Chào các bạn tôi nên viết gì về cảm nhận của mình khi nghe nhạc Trịnh đây nhỉ? Thật sự là tôi vốn rất ít nghe nhạc, mà khi nghe toàn nghe nhạc buồn, nhạc cổ thôi. Mẹ tôi hay nghe những nhạc như thế và tôi đc nghe ké đấy mà ^^!. Từ khi tôi thất bại... nói ra là thất bại rất nhiều thứ, tôi buồn và lúc đó quanh tôi không còn ai cùng chia sẻ, lúc đó tôi tìm đến biển, tôi muốn đi dọc hết bãi biển trong không gian tĩnh lặng tôi cần sự yên tĩnh lắm lắm.
Ngày mai em đi, biển nhớ tên em gọi về
Gọi hồn liễu rủ lê thê, gọi bờ cát trắng đêm khuya
Ngày mai em đi, đồi núi nghiêng nghiêng đợi chờ
Sỏi đá trông em từng giờ, nghe buồn nhịp chân bơ vơ
Gọi hồn liễu rủ lê thê, gọi bờ cát trắng đêm khuya
Ngày mai em đi, đồi núi nghiêng nghiêng đợi chờ
Sỏi đá trông em từng giờ, nghe buồn nhịp chân bơ vơ
Tự dưng trong tôi lại nhớ đến những câu hát ấy, tôi hát mãi 4 câu ấy, lòng tôi ko biết cảm nhận làm sao với cảm xúc hiện có và đã thốt lên 4 câu hát ấy. Về đến nhà tôi hát cho mẹ nghe và hỏi là nhạc của ai, lúc đó tôi mới được biết là nhạc Trịnh. Tôi nhớ đã từng nghe bài hát này từ đĩa hát nhà tôi, tôi ngồi ôm chồng đĩa ra lục lọi, tôi đã tìm được đĩa nhạc Trịnh có bài hát ấy đó là bài "Biển nhớ". Mỗi khi có thời gian ngồi tĩnh lặng thì tôi chỉ thích nghe bài "Biển Nhớ" thôi.
Khi lên blog tìm được blog tòan viết về nhạc Trịnh tôi cảm thấy hào hứng và cũng muốn biết về cuộc đời và các tác phẩm của ông lắm, thực sự là cảm nhận của các bạn trong blog về bài hát Trịnh rất hay khiến tôi muốn có 1 entry về bài hát mình thích, nhưng thật sự ít người có cảm nhận về bài hát này. Có người nói tôi có thể cảm nhận và viết nên nó. Tôi thật sự mừng và cũng rất lo...lo là ko biết nên cảm nhận làm sao về bài hát này cho hoàn hảo và ý nghĩa.
Ngày mai em đi, biển nhớ em quay về nguồn
Gọi trùng dương gió ngập hồn, bàn tay chắn gió mưa sang
Ngày mai em đi, thành phố mắt đêm đêm mờ
Hồn lẽ nghiêng vai gọi buồn, nghe ngoài biển động buồn hơn
Hôm nào em về, bàn tay buông lối ngõ
Đàn lên cung phím chờ sầu lên dây hoang vu
Ngày mai em đi, biển nhớ tên em gọi về
Chiều sương ướt đẫm cơn mê
Trời cao níu bước sơn khê
Gọi trùng dương gió ngập hồn, bàn tay chắn gió mưa sang
Ngày mai em đi, thành phố mắt đêm đêm mờ
Hồn lẽ nghiêng vai gọi buồn, nghe ngoài biển động buồn hơn
Hôm nào em về, bàn tay buông lối ngõ
Đàn lên cung phím chờ sầu lên dây hoang vu
Ngày mai em đi, biển nhớ tên em gọi về
Chiều sương ướt đẫm cơn mê
Trời cao níu bước sơn khê
Có rất nhiều bài hát về biển sao tôi lại thích đến bài hát này không biết hình như trong nhạc Trịnh có một cảm xúc nào đó, trong ông như đang cần nghe tiếng nói cười ,sự nhàn nhã, thú vị ấm áp bằng những bài hát của mình.Có thể bất cứ nơi đâu cũng sáng tác được "lãng mạn là cách tuyệt vời nhất để thể hiện tình yêu" và có thể viết nên những tuyệt tác. Tôi chợt nhớ đến nhiều kỷ niệm cùng ai đó đi suốt bãi biển, cùng nhau nghe tiếng sóng du dương,rì rào của gió.Rồi ai đó ra đi đi xa chỉ còn tôi với biển nhưng tôi biết rằng anh còn nhớ đến tôi và biển.Một lúc nào đó anh sẽ trở về với thành phố biển này.Khi không còn anh chỉ còn tôi với biển biết bao điều đổi mới quanh đây.Sao anh ko về với tôi và biển nhỉ? Chắc anh đã quên đi những kỷ niệm chúng ta cùng với biển rồi thì phải. Giờ đây chỉ còn tôi với biển, chắc rằng biển vẫn nhớ đến những kỷ niệm của chúng ta đó anh, nghe tiếng sóng biển mà ngỡ anh vẫn ở đâu đây bên tôi!
Ngày mai em đi, cồn đá rêu phong rũ buồn
Đèn phố nghe mưa tủi hồn, nghe ngoài trời giăng mây luôn
Ngày mai em đi, biển có bâng khuâng gọi thầm
Ngày mưa tháng nắng còn buồn, bàn tay nghe ngóng tin sang
Ngày mai em đi, thành phố mắt đêm đèn vàng
Nửa bóng xuân qua ngập ngừng, nghe trời gió lộng mà thương!
Đèn phố nghe mưa tủi hồn, nghe ngoài trời giăng mây luôn
Ngày mai em đi, biển có bâng khuâng gọi thầm
Ngày mưa tháng nắng còn buồn, bàn tay nghe ngóng tin sang
Ngày mai em đi, thành phố mắt đêm đèn vàng
Nửa bóng xuân qua ngập ngừng, nghe trời gió lộng mà thương!
Thực sự là không biết viết thêm gì về cảm nhận của mình cả, thật sự cảm xúc của tôi rất buồn và nhớ bao kỷ niệm khi nghe bài hát này.Tôi viết văn rất dở nhưng 1 phần nào đó khi nghe nhạc Trịnh tôi muốn được cảm nhận nó và trong tôi chỉ hát mãi câu " Ngày mai em đi......"
- NhacVietPlus Tổng Hợp
No comments:
Post a Comment